CHUYỆN CON MÈO HOANG !
Để kể chuyện cho nghe !
Tui có một thằng bạn là dân giang hồ, nó là một con mèo ta ốm nhom nhưng dài ngoằn ,địa bàn của nó là khu chợ cá đầu đường, công việc của nó là bảo kê cho một đàn mèo khác.
Tui cũng chẳng nhớ sao tui quen biết nó nhưng cũng đã từ lâu lắm rồi khi tui còn nhỏ thó mới được đưa về nhà ,lúc đó nó đã loanh quanh trên nóc nhà hàng xóm và hay nhìn tui - chảnh chọe.
Lúc đó tui ngưỡng mộ nó lắm ,nó giống như Simba trong phim Vua sư tử bước ra đời thực ,ngẩng cao đầu và ưỡng ngực nổi bật giữa màn đêm ,hôm đó nó nhìn tui và bảo "Thằng nhãi ! Nhìn quái gì ".
Và tui với nó trở thành bạn của nhau ,ban đêm nó hay nhảy vào sân nhà tui chơi ,kể cho tui nghe chuyện về cuộc sống của một con mèo hoang tự do là như thế nào ,kể về chuyện nó ăn cắp con cá ngay trước mặt bà chủ sạp nổi tiếng dữ nhất chợ ,chuyện nó tán tỉnh được con mèo cái đẹp nhất khu và đàn mèo đệ tử dưới trướng ngang dọc khắp mọi nơi ở cái thành phố này. Nó tự hào lắm ,nó nói nó không cần sống phụ thuộc vào con người và hay dè biểu tui là con mập bánh bèo chỉ biết nằm cho mẹ chải lông, nhiều lúc tui giận nó lắm, có lúc cả tuần trời tui chẳng thèm ra gặp nó ,nó cũng hiểu nên không nói gì đến chuyện mèo hoang - mèo nhà nữa.
Hôm qua tui ra chơi với nó ,dưới ánh đèn lần đầu tiên tui nhìn thấy nó thật rõ ,1 bên lỗ tai nó bị rách tơi tả ,phần vai thì trầy trụa chỗ lông còn ,lông mất và còn một vết sẹo lớn trên lưng và mặt. Nó bảo đó là cái điều bình thường của bất kỳ một con mèo hoang nào .Rồi nó đượm buồn ,nó kể với tui "Tao cũng đã từng là một con mèo nhà ,một con mèo được chăm chút đẹp mã"
Nó từng sống với một gia đình ,không giàu - không nghèo. Cũng như bất kỳ gia đình nào khác ,nó ở với 1 cặp vợ chồng và đứa con gái nhỏ 7 tuổi ,rồi đến một ngày nó bị nhét vào một cái hộp ,đưa đi đến khu chợ đầu đường ,rồi nó không bao giờ được nhìn thấy căn nhà đó lần nào nữa.
Nó kể ,thứ nó nhớ nhất không phải là 3 bữa cơm một ngày ,không phải là cái góc tủ ấm áp những lúc mưa xuống ,không phải là cái nệm êm ái ,không phải là khoảng sân rộng nắng vàng nó phơi mình mỗi buổi chiều .
Thứ nó nhớ nhất là là bàn tay mũm mĩm của con bé 7 tuổi ,nó nhớ mỗi lúc được xoa đầu ,được cuộn tròn kêu gừ gừ trong vòng tay ,và nó nhớ mùi sữa thơm mỗi buổi tối từ cái miệng chúm chím đó hôn nó mỗi ngày ,nó nhớ tiếng giày mỗi khi con bé đi học về ,nó nhớ ngón tay thơm tho chạm vão cãi mũi ướt ,nó nhớ nơi ấm là như thế nào ,nơi ấm từ nơi và nó cảm thấy an toàn và bình an nhất trong cuộc đời này ,nó nhớ tất cả mọi điều khi nó là con mèo - rất riêng của con bé .
Nó nhớ tên nó, và nó nhớ lúc nó từng là một con mèo nhà. Đó là lần đầu tiên tui thấy nó buồn ,rồi tui cúi đầu tạm biệt nó ,cái lỗ tai sứt đó chìm vào màn đêm .
Tui bước vào nhà, gác đuôi lên bụng nghĩ, liệu có lúc nào ,lúc nào tui sẽ như nó ,sẽ lang thang ở một nơi nào đó rồi nhớ lại ,tui cũng đã từng là một con mèo nhà .
>>>BẠN QUAN TÂM:
-CHUYỆN EM BỎ NHÀ ĐI BỤI & MẤY ĐỨA CON NÍT HÀNG XÓM :http://goo.gl/GV74RU
- CHUYỆN LÚC CÒN Ở TRONG LỒNG: http://goo.gl/V3SqtV
-MỘT CON MÈO CẦN GÌ ? VÀ CHUYỆN VỀ CON CHÓ NHÀ HÀNG XÓM ! :http://goo.gl/u7XQNi
-CHUYỆN MÈO NỔI TIẾNG : http://goo.gl/XdLKGO
Money có mời bạn mèo hoang ăn cơm cùng ko? tội nghiệp bạn đó quà hic hic
Trả lờiXóaNgày nào hắn không ghé qua tui ăn ké ^^
Xóa