Hôm trước là một ngày ảm đạm với cả nhà tui ,tưởng chừng cuộc sống rất bình ổn cho đến một ngày em bỏ nhà đi bụi ,nếu ai chưa biết thì tui cũng xin nhắc luôn ,em là honey của tui ,là một bé Ba Tư nhỏ nhắn xinh đẹp và thơm tho.

Thôi lan man quá vào nội dung chính luôn ,vào một buổi tối đó em leo rào đi chơi mà mẹ không biết ,và em đi luôn tối hôm đó em không về ,tui ở nhà đứng ngồi không yên ,ăn không ngon ngủ không yên ị không ra vì thương nhớ em ,mẹ thì quýnh quáng điện thoại cho người này người nọ, đêm hôm 3h sáng mẹ ẵm tui trên tay để đi tìm em vì mẹ. . . .sợ ma, vậy mà gọi tên em mải miết không thấy bóng dáng em đâu cả .
Đến ngày thứ hai tui ra trước sân ngồi ,nhìn từ đầu đường tới cuối đường tìm em ,không thấy em mà chỉ thấy con Gấu nhà hàng xóm đi qua đi lại nhìn tui "trìu mến" ( Gấu là tên con chó già 30kg to vãi nồi ) ,lúc đó tui lại nhớ đến đoạn thơ trong truyện Thúy Kiều .

Mấy lần cửa đóng then cài,
Đầy thềm hoa rụng, biết người ở đâu ?

Mẹ ẵm tui đi hỏi mọi người xem có thấy em đâu không ,trời ơi mà mấy bác biết mấy cô chú đó nói sao không "Ủa mất rồi hã ,chắc bị người ta bắt rồi " ,"Chắc đi đêm bị chó tha đi rồi" ,"Chắc đi lạc không biết đường về rồi" ,Tui nghe tới đâu mà đau lòng xót dạ nước mắt lưng tròng tới đó ,không giúp được gì thì thôi ,nói chi cho đau lòng nhau hỡi người.

Mẹ lên Facebook, đăng tin tìm em ,tui lẫn thẫn ra vô coi có tung tích gì của em không .Tối đó, mấy đứa con nít nhà hàng xóm chạy qua bên nhà tui, kiếm tui ,bởi vậy ta nói làm người nổi tiếng cũng mệt ,con nít xóm này toàn là fans của tui không hà .Nhưng hôm nay tui không có tâm trạng chơi với tụi nó ,mẹ rầu rĩ hỏi tụi nó có thấy em đâu không ,em đi lạc rồi ,tụi nó bảo "Vậy để tụi em đi kiếm con Gold cho chị" Rồi cả đám nhỏ chạy ùa ra đường ,tản ra tứ phía như chim sẻ tìm em cho tui, tui ngơ ngác .
Trẻ con và người lớn khác nhau đến như vậy sao ?

Nhưng bài học tui rút ra được là không phải sự cố gắng nào được được đền đáp và đôi lúc con mèo cần phải biết chờ đợi
Tối đó 4h sáng em đập cửa đòi vào ,bụi bặm và cỏ dính đầy người ,mẹ mừng rơm rơm nước mắt ,tui vui khỏi nói .
Vậy đó ! Trời không phụ lòng mèo ,yêu thương lúc nào cũng biết tìm đường về .Chuyện em đi đâu thì. . . chỉ tui với em biết.

Bữa sau tui sẽ kể chuyện con cờ hó nhà hàng xóm cho mấy bác nghe.
Chuyện tới đây là hết rồi.
Vậy hoy đi nha ! Bye mấy bác.

>>>BẠN QUAN TÂM:

- MONEY KHOE VỢ ĐỎNG ĐẢNH : http://goo.gl/Y7Qy66

- CHUYỆN LÚC CÒN Ở TRONG LỒNG: http://goo.gl/V3SqtV

- BỞI VÌ TUI LÀ NGƯỜI ĐÀN ÔNG DUY NHẤT TRONG NHÀ :http://goo.gl/dyPB0U

CHUYỆN EM BỎ NHÀ ĐI BỤI & MẤY ĐỨA CON NÍT HÀNG XÓM




Hôm trước là một ngày ảm đạm với cả nhà tui ,tưởng chừng cuộc sống rất bình ổn cho đến một ngày em bỏ nhà đi bụi ,nếu ai chưa biết thì tui cũng xin nhắc luôn ,em là honey của tui ,là một bé Ba Tư nhỏ nhắn xinh đẹp và thơm tho.

Thôi lan man quá vào nội dung chính luôn ,vào một buổi tối đó em leo rào đi chơi mà mẹ không biết ,và em đi luôn tối hôm đó em không về ,tui ở nhà đứng ngồi không yên ,ăn không ngon ngủ không yên ị không ra vì thương nhớ em ,mẹ thì quýnh quáng điện thoại cho người này người nọ, đêm hôm 3h sáng mẹ ẵm tui trên tay để đi tìm em vì mẹ. . . .sợ ma, vậy mà gọi tên em mải miết không thấy bóng dáng em đâu cả .
Đến ngày thứ hai tui ra trước sân ngồi ,nhìn từ đầu đường tới cuối đường tìm em ,không thấy em mà chỉ thấy con Gấu nhà hàng xóm đi qua đi lại nhìn tui "trìu mến" ( Gấu là tên con chó già 30kg to vãi nồi ) ,lúc đó tui lại nhớ đến đoạn thơ trong truyện Thúy Kiều .

Mấy lần cửa đóng then cài,
Đầy thềm hoa rụng, biết người ở đâu ?

Mẹ ẵm tui đi hỏi mọi người xem có thấy em đâu không ,trời ơi mà mấy bác biết mấy cô chú đó nói sao không "Ủa mất rồi hã ,chắc bị người ta bắt rồi " ,"Chắc đi đêm bị chó tha đi rồi" ,"Chắc đi lạc không biết đường về rồi" ,Tui nghe tới đâu mà đau lòng xót dạ nước mắt lưng tròng tới đó ,không giúp được gì thì thôi ,nói chi cho đau lòng nhau hỡi người.

Mẹ lên Facebook, đăng tin tìm em ,tui lẫn thẫn ra vô coi có tung tích gì của em không .Tối đó, mấy đứa con nít nhà hàng xóm chạy qua bên nhà tui, kiếm tui ,bởi vậy ta nói làm người nổi tiếng cũng mệt ,con nít xóm này toàn là fans của tui không hà .Nhưng hôm nay tui không có tâm trạng chơi với tụi nó ,mẹ rầu rĩ hỏi tụi nó có thấy em đâu không ,em đi lạc rồi ,tụi nó bảo "Vậy để tụi em đi kiếm con Gold cho chị" Rồi cả đám nhỏ chạy ùa ra đường ,tản ra tứ phía như chim sẻ tìm em cho tui, tui ngơ ngác .
Trẻ con và người lớn khác nhau đến như vậy sao ?

Nhưng bài học tui rút ra được là không phải sự cố gắng nào được được đền đáp và đôi lúc con mèo cần phải biết chờ đợi
Tối đó 4h sáng em đập cửa đòi vào ,bụi bặm và cỏ dính đầy người ,mẹ mừng rơm rơm nước mắt ,tui vui khỏi nói .
Vậy đó ! Trời không phụ lòng mèo ,yêu thương lúc nào cũng biết tìm đường về .Chuyện em đi đâu thì. . . chỉ tui với em biết.

Bữa sau tui sẽ kể chuyện con cờ hó nhà hàng xóm cho mấy bác nghe.
Chuyện tới đây là hết rồi.
Vậy hoy đi nha ! Bye mấy bác.

>>>BẠN QUAN TÂM:

- MONEY KHOE VỢ ĐỎNG ĐẢNH : http://goo.gl/Y7Qy66

- CHUYỆN LÚC CÒN Ở TRONG LỒNG: http://goo.gl/V3SqtV

- BỞI VÌ TUI LÀ NGƯỜI ĐÀN ÔNG DUY NHẤT TRONG NHÀ :http://goo.gl/dyPB0U
Đọc thêm..
Để kể chuyện cho nghe !
Hồi xưa trước khi về nhà với mẹ tui nhớ mình bị nhốt trong 1 cái lồng để ngoài đường với 4 5 anh chị em khác ,chỗ tui bị nhốt nghe đồn đó là cái khu bán chó mèo lớn nhứt Xì Gòn ,mà ôi thôi tui ở trong cái lồng đó từ sáng tới tối ăn ngủ vệ sinh gì cũng trong đó ,mà bị đặt ngoài trời giữa cái nắng trưa của SG thì các bác cũng hiểu lúc đó tui tàn tạ như thế nào rồi ,lúc đó tui nhớ mẹ ruột của tui lắm ,tui chưa dứt sữa mà đã bị nhét cơm vào mồm ,thì thôi ăn cơm cũng được đi ,nhưng cái bà già nhốt tui trong lồng cho tui ăn 1 ngày có mấy hột cơm ,nghe đâu là sợ tui ăn nhiều quá tui mau lớn ,mà tui lớn rồi thì chã ai thèm mua tui nữa huhuhuhu

Thỉnh thoảng tui nằm trong lồng tui ngắm trời ngắm đất ,cái nhà kế bên có con bé nhỏ nhỏ nó học bài gì mà "Thúy Kiều là chị em là Thúy Vân" nhiều lúc tui dỏng tai lên nghe nó đọc thơ, nó học bài ,nó phân tích ,tui tròn mắt thầm ngưỡng mộ

Cho đến một buổi chiều nọ tui cũng đang canh me con bé ấy xuất hiện để tui được nghe đọc thơ tiếp ,thì không ,điều ấy không xảy ra .Có một cha nội nào đó mập lù chạy xe te te lại chỗ tui ở ,ngó nghiêng tui ,rồi chỉ vô mặt tui nói với cái bà đó là "Dì ơi con lấy bé này" ,tui như chết lặng ,vậy là từ nay số phận tui giống Thúy Kiều rồi sao ,rồi tui nghe thấy hắn trả giá với bà già đó tui nhớ ngay tới đoạn "Cò kè bớt 1 thêm 2 ,giờ lâu trả giá vâng ngoài 4 trăm" Tui đích thị là Thúy Kiều rồi ,còn cha nội đó ắt hẳn là Sở Khanh ,tui cuối đầu muốn rớt nước mắt ,vậy là tui sắp bị bán vào lầu xanh rồi, cuộc đời của tui chỉ tới đây thôi sao ,không biết mai này trong sóng gió tui có được gặp Mã Giám Sinh của đời tui không ,tui còn chưa biết yêu lần nào mà

Tui tỉnh mộng khi nghe bà già đó nói với tên Sở Khanh là "Hồi chiều nó ăn rồi ,tối đừng cho nó ăn nha ,sáng mai mới cho nó ăn" Tui sôi máu liền tui tính la lên "Cái gì vậy bà nội ! Chiều cho ăn có mấy hột cơm ,tui đói thấy tía luôn nè " Nhưng tui chưa kịp la thì đã bị ném tọt vào cái giỏ ,rồi bị xách đem lên xe ,tui chỉ kịp nhìn lần cuối mấy anh chị trong lồng
rồi cái lồng ấy nhỏ lại rồi chìm dần giữa tiếng còi xe và khói bụi buổi chiều tà ,thỉnh thoảng đến tận bây giờ tui vẫn nhớ mông lung cái ngày đó

Tối đến tui được đưa tới môt căn nhà màu xanh biển ,tui nghĩ trong đầu chắn chắn đây là lầu xanh .Rồi cánh cửa mở ra ,tui thấy một nhỏ con gái "Con này chắc chắn là Tú Bà rồi" tui lầm bầm.Không biết tui sẽ bị gì đây ,không biết có bị ăn đòn giống Thúy Kiều không ,không biết có bị ngược đãi không, cuộc đời tui sẽ đi đâu về đâu đây, tui lại rớt thêm 1 giọt nước mắt. Sau đó tui được đưa vô nhà ,được đem đi tắm được sấy lông được cho ăn ngay sau đó .Tối đến Tù Bà ôm tui ngủ Tui tự hỏi .Lầu xanh là vậy sao ? Sao mà ấm áp qúa . . . . . .

Bây giờ tui lớn rồi ,Lầu xanh bây giờ là Home sweet home của tui Tú bà là mẹ tui ,cha nội mập lù Sở Khanh hồi xưa mang tui về là bố của tui ,tui cũng phát hiện ra tui không phải Thúy Kiều ,tui tên là Money .

P/s : Hình phía dưới là hình hồi năm ngoái lúc tui được đưa về nhà ông ngoại bà ngoại ăn tết thôi nha ,bây chừ tui 5 kg rồi !

Chào thân ái các bác !

>>>BẠN QUAN TÂM:
- KHOE VỢ : http://goo.gl/DZMSNH

CHUYỆN LÚC MONEY CÒN TRONG LỒNG

Để kể chuyện cho nghe !
Hồi xưa trước khi về nhà với mẹ tui nhớ mình bị nhốt trong 1 cái lồng để ngoài đường với 4 5 anh chị em khác ,chỗ tui bị nhốt nghe đồn đó là cái khu bán chó mèo lớn nhứt Xì Gòn ,mà ôi thôi tui ở trong cái lồng đó từ sáng tới tối ăn ngủ vệ sinh gì cũng trong đó ,mà bị đặt ngoài trời giữa cái nắng trưa của SG thì các bác cũng hiểu lúc đó tui tàn tạ như thế nào rồi ,lúc đó tui nhớ mẹ ruột của tui lắm ,tui chưa dứt sữa mà đã bị nhét cơm vào mồm ,thì thôi ăn cơm cũng được đi ,nhưng cái bà già nhốt tui trong lồng cho tui ăn 1 ngày có mấy hột cơm ,nghe đâu là sợ tui ăn nhiều quá tui mau lớn ,mà tui lớn rồi thì chã ai thèm mua tui nữa huhuhuhu

Thỉnh thoảng tui nằm trong lồng tui ngắm trời ngắm đất ,cái nhà kế bên có con bé nhỏ nhỏ nó học bài gì mà "Thúy Kiều là chị em là Thúy Vân" nhiều lúc tui dỏng tai lên nghe nó đọc thơ, nó học bài ,nó phân tích ,tui tròn mắt thầm ngưỡng mộ

Cho đến một buổi chiều nọ tui cũng đang canh me con bé ấy xuất hiện để tui được nghe đọc thơ tiếp ,thì không ,điều ấy không xảy ra .Có một cha nội nào đó mập lù chạy xe te te lại chỗ tui ở ,ngó nghiêng tui ,rồi chỉ vô mặt tui nói với cái bà đó là "Dì ơi con lấy bé này" ,tui như chết lặng ,vậy là từ nay số phận tui giống Thúy Kiều rồi sao ,rồi tui nghe thấy hắn trả giá với bà già đó tui nhớ ngay tới đoạn "Cò kè bớt 1 thêm 2 ,giờ lâu trả giá vâng ngoài 4 trăm" Tui đích thị là Thúy Kiều rồi ,còn cha nội đó ắt hẳn là Sở Khanh ,tui cuối đầu muốn rớt nước mắt ,vậy là tui sắp bị bán vào lầu xanh rồi, cuộc đời của tui chỉ tới đây thôi sao ,không biết mai này trong sóng gió tui có được gặp Mã Giám Sinh của đời tui không ,tui còn chưa biết yêu lần nào mà

Tui tỉnh mộng khi nghe bà già đó nói với tên Sở Khanh là "Hồi chiều nó ăn rồi ,tối đừng cho nó ăn nha ,sáng mai mới cho nó ăn" Tui sôi máu liền tui tính la lên "Cái gì vậy bà nội ! Chiều cho ăn có mấy hột cơm ,tui đói thấy tía luôn nè " Nhưng tui chưa kịp la thì đã bị ném tọt vào cái giỏ ,rồi bị xách đem lên xe ,tui chỉ kịp nhìn lần cuối mấy anh chị trong lồng
rồi cái lồng ấy nhỏ lại rồi chìm dần giữa tiếng còi xe và khói bụi buổi chiều tà ,thỉnh thoảng đến tận bây giờ tui vẫn nhớ mông lung cái ngày đó

Tối đến tui được đưa tới môt căn nhà màu xanh biển ,tui nghĩ trong đầu chắn chắn đây là lầu xanh .Rồi cánh cửa mở ra ,tui thấy một nhỏ con gái "Con này chắc chắn là Tú Bà rồi" tui lầm bầm.Không biết tui sẽ bị gì đây ,không biết có bị ăn đòn giống Thúy Kiều không ,không biết có bị ngược đãi không, cuộc đời tui sẽ đi đâu về đâu đây, tui lại rớt thêm 1 giọt nước mắt. Sau đó tui được đưa vô nhà ,được đem đi tắm được sấy lông được cho ăn ngay sau đó .Tối đến Tù Bà ôm tui ngủ Tui tự hỏi .Lầu xanh là vậy sao ? Sao mà ấm áp qúa . . . . . .

Bây giờ tui lớn rồi ,Lầu xanh bây giờ là Home sweet home của tui Tú bà là mẹ tui ,cha nội mập lù Sở Khanh hồi xưa mang tui về là bố của tui ,tui cũng phát hiện ra tui không phải Thúy Kiều ,tui tên là Money .

P/s : Hình phía dưới là hình hồi năm ngoái lúc tui được đưa về nhà ông ngoại bà ngoại ăn tết thôi nha ,bây chừ tui 5 kg rồi !

Chào thân ái các bác !

>>>BẠN QUAN TÂM:
- KHOE VỢ : http://goo.gl/DZMSNH
Đọc thêm..